Sương Anh

Người Và Tôi


Người là lãng tử xa xăm
Tôi thì thương nhớ âm thầm lẻ đơn
Người như cánh bướm chập chờn
Tôi thì vương vấn tâm hồn xuyến xao
Người là sóng dữ tung cao
Tôi thì tảng đá ôm vào niềm đau
Người vui phiêu lãng nơi đâu
Tôi thì lặng lẽ mối sầu buồn tênh
Người như chiếc thuyền lênh đênh
Tôi thì bến đợi chồng chềnh hư hao
Bây giờ chẳng biết làm sao
Người đi, tôi ở ... lao đao cuộc tình.
 


 

Được bạn: HB 11.08.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Người Và Tôi"